Giáo Sư Gián Điệp - Chương 667. Gió bắt đầu từ đâu (2)
Chương 667: Gió bắt đầu từ đâu (2)
Bên trong tòa thành Galahad.
Rudger và Surna vẫn đang từ từ tiến vào sâu bên trong thông qua con đường độc đạo vắng người.
"Violetta sẽ ổn chứ?"
Quân Thập Tự Chinh vẫn đang lũ lượt đổ bộ lên hòn đảo. Bọn họ đã tạm thời dựng lên một tuyến phòng thủ thông qua sức mạnh của Sedina. Dù đã sớm chuẩn bị khá nhiều thứ khác đằng sau nhưng khi suy xét đến sức mạnh của quân đội đang tiến về Thánh quốc, lực lượng ít ỏi của đám người Rudger quả thực chẳng thấm vào đâu.
Tất cả mọi người đều hiểu đây không phải cuộc chiến mà bọn họ có thể đánh thắng. Mục tiêu duy nhất bọn họ nhắm tới chính là kéo dài thời gian. Và người xung phong ra chiến đấu ở tuyến đầu không ai khác chính là Violetta.
Không ai phủ nhận năng khiếu về phép thuật nguyên tố của Violetta. Nếu may mắn, Violetta hoàn toàn có thể đạt tới cấp bậc Amumnuki. Nhưng tất cả cũng chỉ như vậy mà thôi. Sức mạnh của cô ấy quả thực không thể nào tiến lên được cấp bậc Lexorer chứ đừng nói đến việc chạm tay được vào danh hiệu cao quý nhất của một pháp sư đơn nguyên tố.
Nhưng mọi thứ đều đã thay đổi khi có sự can thiệp của Đại ác quỷ. Có đôi khi, Rudger không thể không hoài nghi về sức mạnh mà Surna nắm giữ. Không nói đâu xa, ngay chính Sư phụ của hắn thôi đã là một tồn tại cực kỳ bất hợp lý rồi chứ chưa nói đến một con quỷ có tuổi thọ ngang ngửa với người. Suy nghĩ và tính cách của những người như vậy Rudger không tài nào hiểu được.
"Tất nhiên là không rồi."
Surna thản nhiên đáp.
"Đâu phải tự dưng ma pháp hiện đại lại đề cao vị trí của các pháp sư đơn nguyên tố. Một pháp sư thông thường nếu ép buộc bản thân chỉ sử dụng một loại nguyên tố, tinh thần của người đó sẽ suy yếu, ma lực trong cơ thể sẽ sớm trở nên điên cuồng vì bị kìm nén trong thời gian dài. Nói người phụ nữ kia đang liều mạng thì cũng không sai đâu."
"……."
Khi thấy vẻ mặt của Rudger dần trở nên nghiêm túc, Đại ác quỷ lắc đầu.
"Nếu cậu lo lắng thì sao không ngăn cản ngay từ đầu đi?"
"Đó là lựa chọn của Violetta. Tôi tôn trọng quyết định của cô ấy."
Surna đã sớm cảnh báo Violetta rất rõ ràng rằng việc này rất nguy hiểm. Ngay cả sau khi nghe hậu quả, Violetta cuối cùng vẫn lựa chọn chấp nhận mạo hiểm.
"Tất nhiên rồi. Rủi ro cao thì hồi báo lớn."
Tuy nói vậy nhưng Surna cũng không phải kiểu người tùy tiện sẽ đưa ra giải pháp liều mạng như thế cho kẻ khác. Đơn giản là Đại ác quỷ thấy các điều kiện cần và đủ trong tình huống hiện tại đều đã được đáp ứng.
Điều kiện đầu tiên là Violetta phải có thiên phú với nguyên tố hệ Phong. Thứ hai chính là mật độ nguyên tố tương thích với Violetta trên Đảo quốc Bretus đang cực kỳ nồng đậm. Nguyên nhân tất nhiên là do sự hiện diện của Phong Linh Vương. Mặt khác, bên cạnh Violetta lúc này là giáo sư Vierano, một yêu tinh dày dặn kinh nghiệm trong việc điều khiển Phong nguyên tố. Có ông ấy bên cạnh, nguy hiểm của Violetta sẽ giảm thiểu đi khá nhiều. Điều kiện cuối cùng và cũng là thứ quan trọng nhất chính là ý chí của Violetta. Hoặc nên diễn tả nó bằng một từ khác, sự điên rồ liều mạng. Nếu tài năng quan trọng hơn nỗ lực thì sự điên rồ còn đáng sợ hơn gấp bội.
Mọi thứ trên đời không phải lúc nào cũng chỉ cần nỗ lực. Có rất nhiều người có thể dễ dàng vượt qua được những giới hạn mà người bình thường có nỗ lực cả đời cũng chẳng thể làm được. Đó chính là sự khác biệt giữa thiên tài và người thường.
Nhưng đôi khi vẫn sẽ xuất hiện những trường hợp hiếm hoi có thể phá vỡ giới hạn của chính mình.
Những trường hợp như vậy thực sự có nên đánh giá là bọn họ đã nỗ lực không?
Theo như Surna thấy, những kẻ như vậy nên gọi là liều mạng thì đúng hơn. Áp lực tạo ra kim cương. Điều đó đúng. Tuy nhiên, sự điên rồ đó lại là một con dao hai lưỡi, nó có thể giúp con người vượt qua giới hạn của bản thân nhưng cũng có thể là thứ giết chết chính họ.
"Ta vẫn khá tin tưởng vào mắt nhìn người của mình. Cô gái kia nhất định sẽ thành công."
"………"
Trong tình huống hiện tại thì cũng chẳng còn cách nào khác, bọn họ chỉ có thể đặt niềm tin vào Violetta mà thôi.
"Chỉ mong là mọi chuyện tốt đẹp."
Bước chân của hai người chợt dừng lại. Xuất hiện ở cuối đường hầm của tòa lâu đài là một chiếc cổng đá.
* * *
Trái ngược với lo lắng của Rudger, những cơn gió của Violetta dần trở nên mạnh mẽ hơn. Chúng không chỉ thu thập lại toàn bộ phấn hoa mà các pháp sư chiến tranh đã thổi đi mà còn gây ra những đợt lốc xoáy cục bộ trên khắp cánh đồng rộng lớn.
"Đeo mặt nạ phòng độc vào!"
Các pháp sư chiến tranh ngay lập tức đeo mặt nạ đã chuẩn bị trước lên. Bọn họ tin tưởng chẳng có loại độc nào có thể xuyên thấu qua những chiếc mặt nạ bằng đồng này. Tuy nhiên, suy nghĩ tự phụ đó chẳng mấy chốc đã tan thành mây khói. Bởi vì thân hình của những người đi tiên phong bắt đầu ngã xuống từng người một.
"Sao có thể?"
"Mọi người cẩn thận! Mau uống thuốc giải độc!"
Các pháp sư chiến tranh mau chóng lấy ra thuốc giải đã chuẩn bị sẵn. Đây đều là những sản phẩm đặc chế có tác dụng tăng cường khả năng kháng độc và giải được một số loại độc tức thời. Một vài pháp sư sau khi tiêm thuốc giải độc cho đồng đội chợt nhận ra có gì đó không đúng.
"Từ từ, không phải trúng độc. Tất cả bọn họ chỉ đang ngủ thôi."
Những người xung quanh cực kỳ khó hiểu.
"Ngủ ư? Chẳng lẽ phấn hoa này còn có tác dụng gây mê?"
"Nhưng rõ ràng chúng không thể nào xuyên thấu qua mặt nạ phòng độc."
Một số pháp sư chiến tranh đang lẩm bẩm như vậy đột nhiên không có phản ứng gì ngã xuống, trực tiếp bất tỉnh.
"Chết tiệt!"
Một vị pháp sư chiến tranh kỳ cựu lập tức phủ ma lực lên toàn bộ cơ thể.
"Tất cả cẩn thận! Phấn hoa này có thể thẩm thấu qua da thịt."
"Cái gì?"
"Mau chóng sử dụng ma pháp cường hóa thân thể!"
Các pháp sư xung quanh nghe vậy liền đồng loạt bao bọc toàn bộ cơ thể bằng sức mạnh ma thuật. Tuy đã cảnh báo sớm nhưng vẫn có đến hơn ba trăm người đã ngã xuống. Tình huống tương tự cũng xảy đến với các đơn vị thiết giáp và bộ binh đằng sau.
Vị chỉ huy kỳ cựu nhanh chóng phân tích tình hình. Đối phương không chủ động tấn công ngay cả khi bọn họ đã mất đi phân nửa quân số. Điều đó cũng có nghĩa là kẻ địch cũng không thể thoát khỏi tác động của loại phấn hoa này. Quân tiếp viện sẽ phải mất một khoảng thời gian nữa mới đến được.
Khẽ híp mắt quan sát tình hình xung quanh. Vấn đề lớn nhất hiện giờ chính là bộ binh không thể phát huy tác dụng. Hết bức tường dây gai, giờ thì đến cánh đồng hoa gây mê. Đối phương không nghi ngờ gì đang muốn tiêu hao lực lượng pháp sư của bọn họ.
Đi đường vòng sao?
Gã chỉ huy lắc đầu. Phương án đó không khả thi. Nếu phải đi đường vòng, thời gian tiêu tốn sẽ tăng lên đáng kể, đó là chưa kể đến nhân lực và vật lực phải tiêu hao trong quá trình di chuyển.
Khi nghĩ theo hướng này, tên chỉ huy đã lờ mờ đoán ra được mục đích của kẻ địch. Đối phương đang muốn kéo dài thời gian. Nếu là như vậy, bọn họ càng không được phép chần chừ thêm.
Vị pháp sư chiến tranh ngay lập tức truyền đạt tin tức này cho quân đội phía sau. Phương án tác chiến nhanh chóng được vạch ra. Một lượng lớn quân tinh anh bao gồm pháp sư, hiệp sĩ, Thánh kỵ sĩ và giám mục trực tiếp đột phá cánh đồng, đến trạm kiểm soát thứ hai.
Kế hoạch ban đầu vốn là muốn tấn công bằng hỏa lực của bộ binh và các sư đoàn tăng thiết giáp. Tuy nhiên, kế hoạch đó đã phải hủy bỏ khi vấp phải chướng ngại vật khó nhằn là cánh đồng đầy phấn hoa gây mê. Nếu lúc này bọn họ có lực lượng không quân đi cùng thì việc thổi bay cánh đồng rộng lớn kia không khó. Tuy nhiên, bầu trời giăng đầy mây đen hiện tại rõ ràng chính là thủ đoạn của Quỷ Vương Heathcliff.
Nhưng điều đó không quan trọng. Kể cả khi lực lượng chiến đấu có giảm đi thì sức mạnh của bọn họ vẫn quá đủ để xóa sổ một quốc gia.
* * *
Các Thánh kỵ sĩ và các hiệp sĩ kích hoạt sức mạnh thần thánh và hào quang năng lượng dẫn đầu. Theo sau là lực lượng pháp sư và giám mục. Rất hiếm có trường hợp nào lại tập trung một lượng lớn quân số chiến đấu cùng một chỗ như vậy. Cuối cùng, lực lượng tinh nhuệ của quân Thập Tự Chinh đã vượt qua được cánh đồng hoa. Trạm kiểm soát số hai đã xuất hiện trong tầm mắt.
"Mọi người, cẩn thận một chút. Chúng ta không biết nơi này sẽ phát sinh thêm cái gì."
Tất cả mọi người đều nâng cao cảnh giác chuẩn bị cho một trận chiến khốc liệt có thể nổ ra bất cứ lúc nào. Họ vượt qua rào chắn bị phá vỡ và tiến vào trạm kiểm soát thứ hai.
"Thảm thật đấy!"
Cả thành phố đã bị tàn phá. Tất cả những gì còn lại chỉ là tàn tích của những tòa nhà được làm bằng Đá Thánh.
"Còn ai sống sót không?"
"Nghe nói người dân đều đã di tản cả rồi."
Một không gian kỳ lạ không có bất kỳ dấu hiệu nào của sự sống. Bầu trời xám xịt đầy mây đen phủ kín đống đổ nát trước mặt càng làm tăng thêm cảm giác lạnh lẽo, tiêu điều.
Cũng chính vào lúc này, một màn sương mù dày đặc bắt đầu nổi lên và bao phủ trạm kiểm soát thứ hai.
"Sao đột nhiên lại có sương mù thế này?"
"Cẩn thận! Có thứ gì đó đang tới!"
Sương mù xám nhanh chóng bao phủ xung quanh. Mọi thứ trong tầm mắt lấy tốc độ mắt thường dần dần mờ đi. Ngay cả những người chỉ cách nhau không đến vài mét cũng không cách nào nhìn thấy người còn lại. Khung cảnh hiện tại như thể mọi thứ trên thế giới này đều đã mất đi ranh giới của chúng.
Đột nhiên, một âm thanh kỳ lạ vang lên.
U u u!!!
Đó là tiếng hú của một con sói.