Giáo Sư Gián Điệp - Chương 666. Gió bắt đầu từ đâu (1)
Chương 666: Gió bắt đầu từ đâu
Cánh đồng hoa trải dài trước mắt mang lại cho đoàn quân một cảm giác lạ lẫm. Bầu trời giăng đầy mây đen trông như thể sắp mưa bất cứ lúc nào nhưng những cánh đồng hoa trải đủ màu sắc lại tạo nên cảm giác bất hợp lý. Gọi thứ này là phép thuật của Quỷ Vương thì có vẻ không hợp lý lắm.
"Tất cả không được lơ là cảnh giác!"
Hàng ngũ pháp sư chiến tranh ở trên đầu sau khi thảo luận liền triển khai kế hoạch phá hủy cánh đồng hoa. Mục tiêu của bọn họ không phải đốt cháy toàn bộ cánh đồng mà chỉ đơn giản là tạo ra một con đường độc đạo để hành quân.
Ngay khi các pháp sư chuẩn bị niệm phép, một trong những pháp sư dẫn đầu chợt nhận ra điều gì đó liền hét lên gấp gáp.
"Khoan đã! Dừng lại!"
"Có chuyện gì thế?"
"Có điều gì đó kỳ lạ về phấn hoa ở nơi này."
Nghe vậy, các pháp sư chiến tranh lập tức ngừng thi triển phép thuật. Họ xóa bỏ bùa chú và tập trung quan sát xung quanh.
"Phấn hoa à?"
Mặc dù rất mịn nhưng những hạt bụi mịn đang lan tỏa trong không khí chắc chắn là phấn hoa. Phấn hoa phát tán xung quanh chắc chắn không phải thứ bình thường. Một binh lính quệt ngón tay qua những cánh hoa đầy phấn, khẽ đưa lên mũi ngửi.
"Có phần giống hương khuếch tán."
"Anh chắc không?"
"Chắc chắn. Nếu chúng ta đồng loạt sử dụng phép thuật thì sẽ rất nguy hiểm."
Hương khuếch tán là dược liệu có thể làm tăng khả năng dẫn truyền ma thuật và khuếch đại hiệu quả của thần chú. Thứ này không làm khó được các pháp sư chiến tranh lão luyện. Tuy nhiên, ngay cả bọn họ nếu phải chiến đấu trong một môi trường như vậy cũng sẽ gặp rất nhiều hạn chế.
Vù! Vù!
Một pháp sư thử tạo ra một ngọn lửa ma thuật từ đầu ngón tay. Anh ta không khỏi kinh ngạc khi thấy ngọn lửa lan rộng ngay trước mắt mình.
"Này, cậu vừa làm gì thế?"
"Tôi chỉ sử dụng thần chú sơ cấp thôi."
"Thần chú sơ cấp mà mạnh thế à?"
Tưởng tượng nếu bọn họ sử dụng phép thuật lửa mạnh hơn để đốt cháy cánh đồng hoa ở đây, chắc chắn sẽ có một vụ nổ lớn xảy ra biến khu vực xung quanh thành biển lửa. Nơi này sẽ bị thiêu rụi nhưng khả năng cao chính bọn họ cũng sẽ bồi táng cùng.
"Tác dụng của phấn hoa dường như mạnh hơn hương khuếch tán."
Trong trường hợp này, cần phải thổi bay hết đám phấn hoa bằng gió trước khi muốn thiêu rụi cả cánh đồng. Tuy nhiên, hiện tại chỉ cần kích hoạt bất kỳ một phép thuật nhỏ nào giữa đống phấn hoa này đều sẽ dẫn đến tác dụng không tưởng. Một pháp sư hệ Phong thử niệm một thần chú chợt sửng sốt.
Không có tác dụng?
Phấn hoa không hề di chuyển như thể chúng bị cố định trong không khí vậy. Không phải do thần chú không có tác dụng mà là có một cơn gió thổi theo chiều ngược lại không cho phép đám phấn hoa bị thổi bay.
Phía kẻ địch cũng có pháp sư nguyên tố sao?
Không quan trọng. Quân đội của bọn họ số lượng pháp sư nguyên tố hệ Phong lên đến hơn hai trăm. Các pháp sư chiến tranh bên cạnh sau khi nhận được tín hiệu đồng loạt niệm chú. Vô số tường gió nổi lên quét về phía đám phấn hoa trôi nổi. Nhưng kỳ lạ thay, cơn gió thổi từ phía bên kia lại mạnh hơn và một lần nữa chống lại phép thuật của bọn họ.
"Kỳ lạ!"
"Có người cản lại được từng ấy thần chú sao?"
"Chẳng lẽ lực lượng pháp sư của Quỷ Vương cũng đông đảo như vậy?"
"Không thể xác định vị trí cụ thể của kẻ địch. Phép thuật dò tìm bị đám phấn hoa này cản trở nhiều quá."
Nếu vậy thì hãy sử dụng phép thuật mạnh hơn.
Sau một hồi suy nghĩ, các pháp sư chiến tranh quyết định tăng cấp bậc thần chú lên cấp bốn. Hơn ba mươi cơn gió nổi lên quét về phía trước. Lực tác động mạnh đến mức tưởng chừng như cả cánh đồng hoa phía trước cũng bị ảnh hưởng. Ngay cả cát bụi trên mặt đất cũng xoay tròn thành những cơn lốc nhỏ. Bức màn phấn hoa giăng kín cuối cùng cũng không chống chịu lại được bị đẩy lùi.
Nhưng không để cho các pháp sư chiến tranh kịp vui mừng, cảnh tượng diễn ra sau đó đã khiến bọn họ phải há hốc miệng.
"Cái gì thế này?"
Phấn hoa vài giây trước bị đẩy ra xa giờ đây tụ lại dày đặc hơn, lấy tốc độ khủng khiếp tràn về phía đám quân đội như một cơn sóng thủy triều. Màu sắc nhạt nhòa của mỗi hạt bụi không biết từ bao giờ đã chuyển sang sắc vàng tươi đậm màu. Làn sóng phấn hoa dữ dội nhấn chìm các pháp sư chiến tranh.
* * *
"Chuyện này không dễ chút nào."
Violetta tập trung, mồ hôi lạnh chảy dài trên trán. Phong tinh linh chạy nhảy xung quanh nhanh chóng xóa đi những giọt mồ hôi trên mặt Violetta.
"Cảm ơn ngài."
"Không có gì."
Vierano Dentis đứng bên cạnh không khỏi kinh ngạc khi chứng kiến phép thuật Violetta vừa thể hiện. Ông ấy biết Violetta có thiên phú ma pháp thuộc tính Phong nhưng ông ấy chưa từng nghĩ rằng đối phương sẽ có một ngày tiến thêm một bước trở thành một Danh Sắc.
Đúng vậy. Violetta hiện tại đã hoàn toàn đáp ứng được điều kiện trở thành một Danh Sắc Phong thuộc tính. Trường hợp của Violetta khá bất thường. Ít nhất thì cách đây không lâu, cô ấy không thể đạt được sức mạnh như hiện tại.
"Tôi chưa bao giờ nghĩ điều này có thể xảy ra trên người mình."
"Sức mạnh của Đại ác quỷ thật phi thường."
Căn nguyên của mọi chuyện đều bắt nguồn từ Surna. Đại ác quỷ đã gợi ý cho Violetta cách trở thành một Danh Sắc. Tuy nhiên, Surna không trao cho Violetta sức mạnh khiến cô ấy trực tiếp trở nên mạnh hơn mà ngược lại, Đại ác quỷ phong ấn tất cả các khả năng điều khiển nguyên tố khác, buộc Violetta chỉ có thể sử dụng một loại nguyên tố duy nhất.
Cách xử lý của Surna rất đơn giản. Thay vì để tài năng phép thuật của Violetta phát triển, hắn ta lại kìm hãm tất cả các khả năng liên quan đến những loại nguyên tố khác. Biện pháp này có phần tương tự như thuốc ức chế ma thuật mà Rudger đã từng sử dụng.
Khi khả năng kết nối nguyên tố bị kìm hãm, thậm chí là xóa bỏ, sức mạnh của một pháp sư bình thường sẽ bị giảm sút nghiêm trọng. Làm như vậy chẳng khác nào chặt đứt các giác quan trên cơ thể, chỉ tập trung tất cả vào một giác quan duy nhất. Tuy nhiên, đối với một số trường hợp đặc thù, sự kìm hãm này lại mở ra cơ hội cho phép tài năng của họ được phát triển lên một cấp độ hoàn toàn mới. Violetta cũng giống như vậy.
Tất nhiên, muốn sử dụng phương pháp này phải tuân theo điều kiện nhất định. Violetta là người đáp ứng đủ các điều kiện cần thiết đó. Và vừa vặn, chỉ có Surna mới biết cách kìm hãm năng lực của người khác.
Trên thực tế, Violetta hiện tại chỉ có thể tính là một nửa Danh Sắc. Sức mạnh mà cô ấy đạt được hiện tại giống như việc bắt chước thiên phú và năng lực của những pháp sư Danh Sắc thuần túy hơn. Nếu coi những Danh Sắc chân chính là những người có thể kết nối với nguyên tố bản nguyên của mình một cách tự nhiên theo bản năng thì trạng thái của Violetta hiện tại còn kém một bước so với cánh cửa gọi là bản năng đó. Dù vậy, việc tập trung vào một nguyên tố khiến cho uy lực ma pháp mà Violetta có thể thi triển ra vượt xa các pháp sư nguyên tố hệ Phong thông thường.
"Cũng may là có Phong Linh Vương nên mật độ nguyên tố Phong trên hòn đảo này mới trở nên dày đặc hơn."
"Chỉ cần có thể tăng sức mạnh trong thời gian ngắn là đủ rồi."
Mặc dù sức mạnh đã tăng trưởng nhưng sắc mặt của Violetta lại không tốt chút nào. Cưỡng ép sử dụng quá độ một lượng lớn nguyên tố mà cơ thể từ khi sinh ra không cho phép phải trả một cái giá không nhỏ. Mỗi lần niệm chú, sức mạnh tinh thần của Violetta bị tiêu hao cực kỳ nhiều.
Violetta vẫn luôn tự hỏi tại sao các Danh Sắc kia có thể điều khiển nguyên tố trong tự nhiên một cách thoải mái như vậy. Hiện tại cô ấy đã lờ mờ cảm nhận được, hóa ra bọn họ không chỉ sử dụng mỗi ma lực. Khi một Danh Sắc thi triển phép thuật, ý chí của họ sẽ kết nối và cộng hưởng với thiên nhiên. Chắc chắn cấu trúc não bộ của bọn họ phải khác biệt so với những pháp sư thông thường. Mỗi khi Violetta cố ép mình bắt chước cách vận hành đó, cô ấy đều cảm thấy như thể não bộ của mình bị xoắn lại, tưởng chừng như có thể bị xé rách bất cứ lúc nào.
Những rủi ro và nguy hiểm này Đại ác quỷ cũng đã sớm cảnh báo. Bởi vì căn nguyên của phương pháp này vốn dĩ đi ngược lại quy luật của tự nhiên. Nếu phải hình dung rõ ràng nhất thì việc này chẳng khác gì hành động tự cắt bỏ da thịt trên cơ thể để ép buộc bản thân mặc vừa một bộ đồ nào đó.
"Violetta, cô vẫn ổn chứ? Không cần ép buộc bản thân, nhiệm vụ của chúng ta chỉ là kéo dài thời gian thôi."
"Tôi không sao."
Đôi mắt của giáo sư Vierano nhìn chằm chằm vào Violetta chứa đầy vẻ lo lắng.
"Nếu lạm dụng sức mạnh đó, cô có thể sẽ không bao giờ sử dụng được phép thuật nữa."
Là một yêu tinh đã sống cực kỳ lâu đồng thời cũng là yêu tinh có ký kết khế ước với Phong tinh linh, giáo sư Vierano hiểu rõ tình hình của Violetta lúc này nguy hiểm như thế nào. Theo nghĩa đen, Violetta đã hy sinh khả năng cho phép cô ấy sử dụng phép thuật trong tương lai để có được sức mạnh hiện tại. Nếu dừng lại sớm, ảnh hưởng sẽ không quá nghiêm trọng. Nhưng nếu Violetta vẫn tiếp tục ép bản thân ở trong trạng thái vô lý này lâu hơn, Violetta sẽ không bao giờ có thể sử dụng phép thuật nữa. Cô ấy sẽ mất đi tất cả ma lực, trở thành một người bình thường.
"Tôi biết. Nếu ép buộc bản thân, tôi biết điều gì sẽ đến."
Tuy nhiên, Violetta vẫn kiên trì.
"Tôi không nghĩ điều đó quan trọng."
Violetta vừa nói vừa tạo ra một luồng gió mới thổi ngược về phía đám pháp sư chiến tranh. Cơn gió xoáy quét qua cánh đồng hoa, nhanh chóng nhấn chìm các pháp sư. Violetta có thể cảm nhận được sự bối rối của các pháp sư chiến tranh truyền lại trong từng hơi thở của gió.
Cô ấy đã từng là tầng lớp thấp nhất trong xã hội. Nếu không có gì bất thường, cô ấy sẽ kết thúc cuộc đời mình ở khu ổ chuột như bao người khác. Những người ở dưới đáy xã hội như bọn họ không được phép mơ mộng, thậm chí không được phép có bất kỳ lý tưởng cao xa nào. Sống một cuộc sống bình thường đối với bọn họ đã là một sự mưu cầu xa xỉ.
Violetta đã trải qua hơn hai mươi năm ngụp lặn trong khu ổ chuột của Leathervelk. Thứ duy nhất cô ấy chỉ dám nghĩ đến vào mỗi buổi tối trước khi chợp mắt chính là cảm thấy may mắn vì bản thân có thể sống thêm một ngày. Violetta thậm chí đã sớm chai sạn mỗi khi nghe thấy tin tức một người quen nào đó của mình đột nhiên qua đời, một người nào đó bất thình lình mất tích, sau đó vài ngày, xác của bọn họ hoặc là xuất hiện ở bãi rác hoặc là bị vứt bỏ ở các ống cống bên dưới sông Ramsey, trên cơ thể chi chít những dấu vết của các cuộc thí nghiệm bất hợp pháp. Mạng sống của những con người ở đáy xã hội vẫn luôn rẻ mạt như vậy.
Violetta không thích điều đó. Cô ấy đã vươn tay giúp đỡ những người phụ nữ thuộc tầng lớp thấp cùng hoàn cảnh với mình bất chấp việc bản thân Violetta cũng gặp vô số khó khăn trong việc tự sinh tồn. Nếu cô ấy ích kỷ và cố gắng tự lo cho bản thân, cô ấy chắc chắn đã có thể sống sung túc hơn.
Nhưng Violetta cuối cùng cũng không lựa chọn con đường đó. Trách nhiệm mà cô ấy phải gánh vác khi là người đứng đầu Hoa Hồng Đen quá lớn. Sinh ra trong vũng bùn, suốt đời không thể thoát khỏi cái đầm lầy đó và kết cục cuối cùng cho những người như Violetta sớm đã định trước là táng thân trong đấy. Một tương lai vô vọng đến nỗi bọn họ thậm chí không buồn chỉ ra mà chỉ thản nhiên chấp nhận nó như một lẽ tự nhiên.
Tuy nhiên, đến một ngày, một người đàn ông tên James Moriarty đã xuất hiện và thay đổi tất cả. Violetta đã có thể theo đuổi được ước mơ bấy lâu nay của mình, những chị em của cô ấy cũng đã có được một cuộc sống ấm no, mọi người trong khu ổ chuột đã thực sự đổi đời. Đối với Violetta, viễn cảnh đó thậm chí ngay cả trong mơ cô ấy cũng không dám vọng tưởng.
Cô ấy đã nhận được rất nhiều. Kể cả khi có dành cả cuộc đời để làm việc trả nợ, Violetta cũng chắc chắn bản thân sẽ không bao giờ trả hết được ân tình cho người kia. Vì vậy, ít nhất là vào lúc này, cô ấy muốn con đường phía trước của người kia sẽ trở nên thuận lợi hơn dù chỉ là một chút. Cho dù cái giá phải đánh đổi chính là khả năng sử dụng phép thuật của bản thân. Đối với cô ấy, trao đổi đó đáng giá.
Violetta cắn răng, cơn đau hiện tại so với khoảnh khắc ngọn lửa thiêu đốt lúc đó chẳng là gì cả.
Dần dà, Violetta từng chút một bắt đầu hiểu được cách điều động gió. Lần đầu tiên trong đời cô ấy không cố gắng dùng lý trí điều động nguyên tố mà hoàn toàn vận dụng mọi thứ theo bản năng. Cứ để nguyên tố dẫn đường cho bản thân, không biết từ lúc nào, Violetta chợt nhận ra bản thân đã hiểu được vài thứ. Dần dần, cô ấy đã có thể xử lý gió hiệu quả hơn, cơn đau đầu như thiêu đốt cũng đã thuyên giảm. Đến khi Violetta tỉnh táo lại, cô ấy nhận ra tốc độ điều khiển gió của mình đã tăng lên rất nhiều.
Gió đã đổi chiều.
Violetta mỉm cười. Đó là một nụ cười tinh nghịch hiếm hoi.
"Tôi đoán là tôi cũng không đến nỗi thiếu tài năng."