Giáo Sư Gián Điệp - Chương 664. Dây gai
Chương 664: Dây gai
Khi Surna lên tiếng, trận tranh cãi ngay tức khắc chuyển hướng từ hai phe thành ba. Một phe là Caroline Monarch với đầy đủ kinh nghiệm chinh chiến cùng đoàn lính đánh thuê, một phe là thủ lĩnh của gia tộc thiện chiến nhất của Vương quốc yêu tinh, vị thống lĩnh đã trải qua trận chiến tranh chủng tộc vào trăm năm trước, phe còn lại là Đại ác quỷ nắm giữ tri thức, chiến lược chỉ huy trong các trận chiến tranh xuyên suốt chiều dài lịch sử từ xưa đến nay.
Nói về chiến thuật, không ai qua được Surna, nói về kinh nghiệm chiến đấu, trong số tất cả mọi người ở đây cũng chẳng có ai sở hữu nhiều kinh nghiệm và trải nghiệm như hắn. Nếu coi lịch sử phát triển của phiến đại lục này là một cuốn sách thì Surna chính là một độc giả đã chứng kiến mọi thứ từ đầu đến cuối. Không giống như Nirva thu thập thông tin từ những giấc mơ của nhân loại, không giống Grander dùng hầu hết thời gian cho việc ngủ say, Surna thực sự đã dành toàn bộ thời gian của mình đồng hành cùng những biến hóa của thế giới. Sự tồn tại của hắn tách biệt với dòng chảy lịch sử nhưng cũng chưa bao giờ thực sự rời xa.
Tất nhiên không ai trong số những người ở đây thực sự ý thức được điều đó. Vì vậy, khi Surna lên tiếng cắt đứt cuộc tranh cãi giữa Caroline Monarch và Ambella Berk, hành động đó chẳng khác nào đổ thêm dầu vào lửa.
"Nói hay lắm. Nghe nói ngươi chính là Đại ác quỷ, kẻ thù truyền kiếp của Giáo hội."
Ambella Berk trừng mắt nhìn Surna, bà ta không hề che giấu ý định giết người của mình.
"Kế hoạch năm trăm năm trước của tộc ta với Vương quốc tiền nhiệm do một con quỷ phá hủy. Nếu suy nghĩ kỹ càng, ta không thể không nghĩ đến giả thiết ngươi chính là kẻ đứng sau xúi giục con quỷ đã chết kia."
Sau đại thảm họa đó, gia tộc Plante sụp đổ, Vương quốc tiền nhiệm vị xóa sổ kéo theo hàng trăm sinh mạng Hoàng tộc bị thủ tiêu. Tất cả thế lực tham gia vào kế hoạch bí mật đó đều bị thanh tẩy. Nếu không có Basara thì chắc chắn bọn họ đã có thể đạt được mục đích. Cái giá của thất bại thật sự quá đắt và đau đớn.
Ambella Berk luôn cảm thấy tự trách vì không thể bảo vệ được người bạn của mình. Mặc dù hiện tại, đứa con của Ella đã trở lại kế thừa vị trí của mẹ con bé, mọi thứ đang dần trở nên tốt đẹp như xưa, nhưng những nỗi đau trong quá khứ vĩnh viễn còn ở đó, không bao giờ mất đi. Ambella Berk tự cảm thấy hiện tại vẫn còn có thể nói chuyện với thủ phạm đứng ngay trước mặt đã là sự nhẫn nhịn lớn nhất của bà ta rồi.
Tuy nhiên, đối mặt với thái độ thù địch của Ambella Berk, phản ứng của Đại ác quỷ vẫn rất thong dong như thể không có chuyện gì xảy ra.
"Lý lẽ của những kẻ bại trận. Nếu các ngươi thực sự có đủ sức mạnh thực hiện mục tiêu thì sao năm đó Basara có thể dễ dàng ra tay phá hoại được? Kể cả khi ta không nhúng tay thì sớm muộn gì kế hoạch đó cũng sẽ thất bại."
"Ngụy biện!"
"Tiên trách kỷ, hậu trách nhân. Có vẻ như các ngươi rất khó tiếp thu được thất bại nhục nhã năm đó."
Ambella Berk nghiến răng, nắm đấm siết chặt như thể bà ta sẽ lao lên đánh nhau với đối phương bất cứ lúc nào. Đôi con ngươi của Đại ác quỷ không mang theo chút độ ấm nào, hắn tiếp tục tuôn ra những lời lạnh lùng đâm thẳng vào điểm yếu của yêu tinh trước mặt.
"Một gia chủ như ngươi, trong những lúc cần thiết nên biết vứt bỏ đạo đức và lương tâm của mình vì đại nghĩa."
"……."
"Nếu như trong lòng ngươi còn oán giận, tốt thôi, sau khi mọi chuyện kết thúc, ta rất vui lòng tiếp nhận sự trả thù. Vấn đề ở đây là ngươi có năng lực làm điều đó hay không?"
"Nếu không phải vì ngươi, Ella chắc chắn không phải chết, đứa trẻ kia cũng sẽ không phải lưu lạc đến mức không có cha mẹ ở bên cạnh bao nhiêu năm trời."
Surna nhìn sang Sedina.
"Sedina Plante, ta thừa nhận bi kịch của ngươi đều do ta mà ra. Ngươi có quyền hận ta, cũng có thể ra tay trả thù, ta sẽ không ngăn cản. Ngươi có thể chọn."
"…….."
"Có lẽ tôi đã từng như vậy."
Sedina thẳng thắn thừa nhận. Tuy nhiên, câu trả lời đó có phần mơ hồ.
"Trước kia là như vậy nhưng bây giờ thì khác."
Sedina hiện tại đã có thể cộng hưởng với Cây Thế Giới và giao tiếp được với nó. Cô vẫn có thể gặp lại mẹ của mình dù chỉ là dưới hình thức linh hồn. Nhưng với Sedina, như vậy đã là rất tốt rồi. Nếu như không có sự sụp đổ của gia tộc Plante, vậy thì mẹ của cô sẽ không bao giờ gặp được người đàn ông đó, như vậy cũng sẽ không tồn tại đứa trẻ nào tên là Sedina Rosen cả.
Trên hết, mẹ của cô cũng không hề đổ lỗi cho bất kỳ ai khi kế hoạch thất bại. Ngược lại, Sedina có thể mơ hồ cảm nhận được mẹ của mình dường như nhẹ nhõm hơn khi thoát khỏi được cái tên Plante.
"Có thể đó không phải là điều tốt đẹp. Nhưng theo một cách nào đó, chính nhờ sự cố năm ấy mà cha mẹ tôi đã gặp nhau, từ đó mới có tôi của ngày hôm nay. Tôi không thể đánh giá hành động của ngài là đúng hay sai, bởi vì lập trường hành động của chúng ta hoàn toàn khác nhau."
Mọi người đều yên lặng lắng nghe Sedina. Đôi mắt trong veo của Sedina nhìn thẳng vào Surna, không phải với tư cách là một Đệ Nhị và Linh Cấp của Bình Minh Đen nữa, chỉ đơn giản là Sedina Plante và Surna mà thôi.
"Hiện tại chúng ta là đồng minh. Bất kỳ trước đây có khúc mắc gì, tôi vẫn hy vọng chúng ta có thể cùng nhau chiến đấu."
Những lời này khiến Ambella Berk và Caroline Monarch phải suy ngẫm lại về bản thân mình. Ngay cả một đứa trẻ như Sedina cũng ý thức được đạo lý đơn giản như vậy, những người đã trải qua nhiều chuyện như bọn họ lại hành động như vừa rồi quả thực không hay.
Khi bầu không khí dần chuyển biến tốt đẹp, Rudger lúc này mới lên tiếng.
"Có vẻ như mọi người đều đã thống nhất được suy nghĩ."
Rudger nhìn tất cả những người đã đến tiếp viện cho mình. Có lẽ mỗi người sẽ có những lý do khác nhau, một số đến để trả món nợ ân tình, một số người chỉ thuần túy là muốn giúp đỡ một người bạn. Có nhiều lý do khác nhau nhưng tất cả có một điểm chung. Không có ai đến nơi này để chết.
"Tôi chỉ muốn nhấn mạnh một điều. Xin hãy cố gắng sống sót. Nếu cảm thấy nguy hiểm, ưu tiên hàng đầu là chạy trốn. Đừng liều mạng vì người khác. Hãy sống vì chính mình."
* * *
Tại bờ biển gần Đảo quốc Bretus.
Kể từ khi Phong Linh Vương xuất hiện, hạm đội phi thuyền đang di chuyển như muốn che phủ bầu trời không còn cách nào khác đành phải rút lui vì gặp phải nhiễu loạn chưa từng có.
"Nếu tình hình cứ tiếp diễn như thế này, chúng ta sẽ không thể tiếp cận được hòn đảo."
Bộ chỉ huy ở lục địa đều bối rối khi nhận được tin tức. Không hiểu kẻ địch đã giở trò gì nhưng toàn bộ lực lượng không quân của họ đã bị vô hiệu hóa, không cách nào phát huy ra được tác dụng.
"Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra ở đó thế?"
"Hơn hai nghìn phi thuyền không thể di chuyển vì nhiễu sóng? Chuyện ma quỷ gì vậy?"
"Tình huống rất bất thường. Thời tiết không thể nào đột nhiên lại nổi bão như vậy được. Chúng ta không thể tùy tiện di chuyển. Nếu không, toàn bộ lực lượng không quân của chúng ta có thể bị xóa sổ."
"Tôi đã sớm nghe nói thời tiết quanh Đảo quốc Bretus có thể rất khó lường. Nhưng đến mức mà ngay cả tàu chiến cũng không thể đi qua thì quả thực quá vô lý rồi."
"Theo tình hình báo lại từ hạm đội tàu chiến đường thủy, sóng biển chỗ bọn họ đi qua rất yên tĩnh. Thật kỳ lạ!"
"Rõ ràng là Quỷ Vương đã sử dụng một loại ma pháp nào đó."
Đám người chỉ huy không thể nghĩ ra bất kỳ giả thiết nào khác ngoài việc Heathcliff van Bretus đã âm thầm nhúng tay làm gì đó.
Làm sao một cơn bão kỳ lạ như vậy lại có thể đúng lúc xảy ra ở vùng đất thánh Bretus được?
Các chỉ huy đều phẫn nộ trước thủ đoạn độc ác của Quỷ Vương nhưng họ hiện tại chẳng thể có bất kỳ đối sách nào.
"Hiện tại chắc chỉ có thể từ bỏ việc không chiến."
"Chúng ta có nên thử lộ tuyến khác không?"
"Nếu cơn bão đó do Quỷ Vương thả ra, chúng ta không biết nó sẽ kéo dài bao lâu. Cứ chờ đợi bị động như thế này không phải phương án hay."
"Làm như vậy chẳng khác nào đã rơi vào tính toán của đối phương."
"Kẻ địch tất nhiên biết không chiến sẽ gặp bất lợi nên mới cố ý nhắm vào lực lượng không quân. Xem xét đến hiện tượng biển cả vẫn yên tĩnh một cách lạ thường, tôi đoán phép thuật kia hẳn phải trả một cái giá khá lớn."
Cuối cùng, các tổng chỉ huy đã thay đổi kế hoạch, vạch ra những chiến lược mới. Mặc dù lực lượng không quân đã bị chặn lại nhưng sự chênh lệch về quân số vẫn còn rất lớn. Lợi thế chủ động vẫn nằm trong tầm kiểm soát.
"Tấn công bừa bãi là không khả thi."
"Cách tốt nhất vẫn là tổng tấn công từ mọi hướng, nếu có thể quét sạch toàn bộ tòa thành Galahad trong một đợt càn quét thì càng tốt. Tuy nhiên, vị Thánh hoàng kia chắc chắn sẽ không thích phương án này."
"Vậy thì phải điều chỉnh hỏa lực. Cử từng hạm đội tinh nhuệ âm thầm đổ bộ trước. Để cho binh lính thường tiến công phía trên thu hút sự chú ý của quân địch."
"Khu vực duy nhất đáng lo ngại là đường thủy. Một đội quân lớn không tiện di chuyển cùng một lúc. Hơn nữa, mạng lưới đường thủy ở Đảo quốc Bretus quá phức tạp, dễ thủ khó công."
………
Vô số ý kiến được bàn bạc trong phòng chỉ huy. Mặc dù lực lượng quân đội phía trên đã bị chặn lại nhưng số lượng binh lính ở các tuyến đường khác vẫn rất khả quan.
"Điều quan trọng trước mắt chính là đột phá được tuyến phòng thủ bên ngoài biên giới hòn đảo."
"Đúng vậy. Kẻ địch chắc chắn đã tạo ra vô số bẫy rập và rào cản dọc theo bờ biển."
Nhưng các tin tức truyền về quá mức thuận lợi. Lo lắng của các vị chỉ huy đã không thành hiện thực.
"Bọn họ đang tính làm trò gì vậy?"
Trên bờ biển của Đảo quốc Bretus.
Những binh lính vừa cập bến gần trạm kiểm soát thứ ba đều tỏ ra bối rối. Không có dấu hiệu nào của kẻ thù. Không có gì ngạc nhiên hay bất ngờ cả. Những gì chào đón họ chỉ là một bến cảng và một trạm kiểm soát trống rỗng. Khi hay tin lực lượng không quân đã bị vô hiệu hóa, những binh lính theo bản năng đều cảm thấy trận chiến này sẽ rất khó khăn.
Nhưng tình huống hiện tại là sao?
"Không có bẫy à?"
"Khả năng là vậy."
"Máy dò tìm không cảm thấy bất kỳ dấu hiệu bất thường nào."
"Ma pháp thăm dò cũng phản hồi tương tự. Đây thực sự là một trạm kiểm soát không người."
Trạm kiểm soát thứ ba vắng tanh không khác gì một thị trấn ma. Theo lời kể của những người chứng kiến, những con sóng đen ập về phía trước như thể ngày tận thế đã xảy ra. Nhưng hiện tại, quân đội hoàn toàn không thấy bất kỳ dấu hiệu nào như mô tả.
Đây có phải cũng là một trong những năng lực của Quỷ Vương Heathcliff không?
Đám binh lính cảnh giác tìm kiếm xung quanh. Nhưng sau một lúc kiểm tra, bọn họ cuối cùng không thể không thừa nhận nơi này hoàn toàn trống rỗng. Không có bất kỳ bẫy rập hay trận đột kích bất ngờ nào khiến tinh thần căng thẳng của đoàn quân dịu đi không ít.
Các chỉ huy đơn vị đang theo dõi hiện trường lập tức đưa ra cảnh báo.
"Không nói chuyện phiếm nữa. Chúng ta vừa mới tới bờ biển, vẫn còn một chặng đường dài trước khi tới Galahad. Tuyệt đối không được lơ là cảnh giác!"
"Rõ!"
"Đầu tiên, chúng ta hãy đi thăm dò khu vực xung quanh. Người tị nạn nói rằng trạm kiểm soát thứ ba vẫn còn nguyên vẹn nhưng trạm kiểm soát thứ hai đã sụp đổ hoàn toàn. Chúng ta nên kiểm chứng xem thông tin đó có chính xác không."
Binh lính dựng trại tạm thời tại trạm kiểm soát thứ ba nhanh chóng rời đi, tiến đến trạm kiểm soát thứ hai. Sau một lúc lâu, bọn họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc dừng lại khi nhìn thấy thứ kỳ lạ phía trước.
"Cái gì thế?"
Một bức tường gai nhọn hiện ra trước mắt đoàn quân như một ngọn núi khổng lồ.